Người ta nói tôi vẫn là tôi sau khi làm mẹ ư?

Thì đây:

– Đầu bù tóc rồi, xà phòng dính đầy sau khi tắm cho con!

– Trang điểm mắt khói ư – thôi khỏi đi!

– Áo đâu ư – mặc vào làm gì rồi lại phải thay ngay ấy mà!

– Cổ bị sao đây ư – dấu tích nhắc nhớ phải cắt móng tay cho con ngay đó mà!

– Còn thứ gì lem nhem đây, xoa vội chút phấn đồ ngụy trang với hy vọng giúp mình trông tạm ổn hơn một chút đó mà!

– Áo ngực dành cho bà bầu và bà mẹ cho con bú thường xuyên trong tình trạng đẫm sữa chảy ra!

– Bụng bèo nhèo!

– Đầy vết rạn da!

– Vết ói / ị của con dính lem nhem trên người!

– Quần lung thụng vài tuần rồi chưa thay!

Ừ, có con rồi bạn cũng có thay đổi gì đâu…

Ở nhà là vậy, còn mỗi lần chuẩn bị đi đâu ư? Tôi nghĩ bạn sẽ cần tối thiểu là 45 phút sửa soạn và giục giã mới ra khỏi được cửa nhà!

Chặng đường đi tiếp theo đã bớt gian nan? Cũng không rõ nữa, chỉ biết nó có thể có rất nhiều mồ hôi và nước mắt.

Để rồi bạn sẽ phải rúc vào một chỗ kín đáo nào đó để cho con bú – dù nơi đó cảnh quan chẳng thể coi là đẹp, thậm chí chật chội hôi hám, có thể là phòng vệ sinh…

Cuộc hẹn hò lãng mạn sau khi có con, hình như nó đã diễn ra như thế này:

Cũng không thể không nhắc đến ấn tượng khó phai được về chuyện thay tã cho con…

Cả niềm hạnh phúc của việc cho con bú nữa chứ, rồi luyện cho con ngủ ngoan, rồi dậy cho con bú đêm… Vui lắm, hạnh phúc lắm!

Những người khác thì hình như không bao giờ biết lúc nào nên giúp đỡ hay nên ý tứ cả.

Nhưng không sao, vì mẹ là siêu nhân nên không có việc gì mà mẹ không làm được cả, ha ha!

(Theo webtretho)