Cùng nghe chia sẻ thú vị của một mẹ Mỹ về “cơn ác mộng” này:

Tôi có hai con. Trước khi sinh nở, mọi người đều cảnh báo tôi về giai đoạn khủng hoảng tuổi lên 2. “Hãy cẩn thận, khi bọn trẻ lên 2 tuổi, chúng sẽ trở nên hoang dã và không thể kiểm soát nổi. Tất cả những gì những đứa trẻ 2 tuổi nói luôn là ‘Không’ với tất cả mọi thứ. Và chúc may mắn nhé, năm 2 tuổi rồi cũng sẽ sớm qua thôi“.

Chà, tôi ở đây để tiết lộ với các bạn rằng, điều mà “mọi người” nói ở trên chẳng đúng chút nào. Trẻ lên 2 tuổi đúng là đầy thử thách nhưng chẳng nhằm nhò gì so với tuổi lên 3.

Sau khi đối mặt với hai đứa trẻ 3 tuổi trong nhà mình, tôi nhận ra, không thể nào chối cãi, chúng là những sinh vật “khó nhằn” nhất trên hành tinh này – đơn giản là bạn chẳng thể thương lượng hay thuyết phục gì cả. Lý do ư? Bọn trẻ chẳng thèm quan tâm tí nào!

Con gái tôi 3 tuổi. Bất kể tôi có nói cháu làm gì đi nữa, cháu cũng chẳng thèm quan tâm. Ví dụ, tôi nói con mặc quần vào. Con nhất định không mặc, khăng khăng không mặc, dù hoàn cảnh nào đi nữa, chiếc quần kia chỉ vì nó có màu xanh dương.

Con muốn quần hồng cơ!“, con bé hét lên.

Tôi giải thích cho con rằng không còn quần hồng sạch. Tôi mở ngăn tủ quần áo và chỉ cho con thấy, trong tủ không có chiếc quần nào màu hồng. Con bé vẫn chẳng thèm quan tâm. Cháu vẫn muốn quần hồng dù chúng thậm chí chẳng hề tồn tại.

Buổi sáng hôm nay, con rời khỏi giường, lấy một chiếc cốc trong nhà bếp – một trong những chiếc đắt nhất vào ném vào bồn cầu. Tôi nghiến răng và giải thích cho con rằng con sẽ không  lặp lại việc đó một lần nữa. Con bé chỉ cười. Còn tôi thì chẳng biết làm thế nào ngoài việc phạt con đứng vào góc bình yên.

Và không chỉ có con bé. Con trai tôi, Ari cũng hành xử chẳng khác gì em gái khi thằng bé 3 tuổi. Ari luôn chống đối tôi, không quan tâm tôi bảo con làm gì và chỉ thích làm ngược lại. Trên thực tế, tôi đã phải phớt lờ rất nhiều lần cư xử ngang bướng của con bởi vì tôi nghĩ việc chẳng có chút quyền kiểm soát gì với con khiến tôi tổn thương sâu sắc.

Tôi nghĩ có thể các con chỉ là đang thử thách tôi thôi. Có thể tôi là một bà mẹ tồi. Nhưng không, không chỉ có tôi, đây là “đại dịch toàn cầu”. Mọi đứa trẻ 3 tuổi đều làm như vậy với bố mẹ mình. Có điều gì đó xảy ra với bọn trẻ khi chúng 3 tuổi. Chúng trở nên thật kinh khủng.

Chẳng có cách nào lý giải rõ ràng cả. Bọn trẻ làm bất cứ việc gì chúng muốn làm và chẳng hề quan tâm nếu bạn có bảo con dừng lại.

Thực tế thì nếu bạn nhắc con không được ném kẹo vào mèo, chúng sẽ còn ném nhiều kẹo hơn vào con mèo tội nghiệp – với lực mạnh hơn, tốc độ nhanh hơn và chủ đích rõ ràng hơn là nhằm vào mặt mèo.

Thật may mắn, bọn trẻ lên 3 sẽ không cư xử tồi tệ như vậy lâu. Cùng lắm, mọi hành vi đáng sợ đó chỉ kéo dài 1 năm thôi. Khi lên 4, trẻ trở nên dễ thương lượng hơn và dần dần tỏ dấu hiệu đáp lại những trò hối lộ của bố mẹ. Vì thế, vẫn còn có hi vọng cho các bậc phụ huynh.

Nếu bạn đang phải đối mặt với một cô/cậu nhóc 3 tuổi, hãy hít một thơi thật sâu, bạn sẽ nhận ra có ánh sáng nơi cuối đường hầm. Ánh sáng đó chính là: Rồi mọi việc cũng qua thôi… trong 12 tháng nữa!

Sarah Fader là một blogger, sinh ra tại New York, Mỹ. Cô cũng là cây bút góp mặt thường xuyên trên các trang Psychology Today, The Huffington Post, HuffPost Live, và Good day New York.

Theo Afamily