Hiện tượng của con chị cũng hay gặp ở nhiều cháu khác nên chị không cần lo lắng quá. Các cháu 4 tuổi đã bước đầu phát triển và có thể tập trung vào công việc của mình rất say sưa, xao nhãng xung quanh. Cũng có thể cháu đã “quá hiểu” các yêu cầu của mẹ và những điều đó làm cháu không “thích” lắm nên cố tình lờ đi.

Mỗi lần nói việc gì với con, chị có thể đến tận chỗ xem cháu đang làm gì. Nếu thấy có thể cắt ngang để bảo con làm việc khác thì chị đề nghị cháu dừng và cùng rời chỗ đó. Nếu con đang rất tập trung, chị cũng nên tôn trọng để cháu xong việc của mình rồi mới yêu cầu con làm việc khác.

Thường người lớn hay áp đặt ý muốn của mình cho con và tự cho là mình luôn đúng. Nhưng nhiều khi chúng ta không công bằng và điều này làm nảy sinh tính bướng bỉnh ở trẻ. Khi chị đề nghị cháu làm việc gì, nên nhìn vào mắt con và yêu cầu cháu cháu hướng về phía mình rồi mới nói điều mình muốn nói.