Lan là nhân viên lễ tân tại một công ty nước khoáng. Đợt Lan bắt đầu mang bầu thì vào đúng mùa hè, khách hàng mua nước rất đông. Mỗi ngày, Lan phải tiếp rất nhiều khách hàng đến giao dịch và phải liên tục nghe điện thoại khách gọi đến đặt mua nước. Công việc rất bận rộn nên nhiều lúc Lan còn không có thời gian đi vệ sinh. Thỉnh thoảng tranh thủ nhờ người trực điện thoại, Lan cuống cuồng đi rồi lại quay ra ngay cho kịp. Nhiều lúc, Lan chủ quan không rửa tay vì nghĩ chỉ “đi nhẹ” thì chẳng bẩn thỉu gì.
Cả ngày ở công ty chỉ có thời gian ăn qua loa nên vừa về đến nhà, Lan vào bếp ngay. Được cái, chồng Lan luôn về sớm, làm cơm nước giúp vợ. Cứ thấy thức ăn bốc khói thơm lừng, Lan bốc ngay một miếng cho vào miệng. Chồng Lan nhắc: “Em đi làm về không rửa tay đi rồi hãy ăn”. “Ôi dào, em chỉ ngồi trực văn phòng chứ có đi làm đồng hay quét rác gì đâu mà lo bẩn”, Lan gạt đi. Bản thân Lan cũng không ngờ sự chủ quan không rửa tay của mình đã dẫn tới một hậu quả khôn lường. Trong số khách hàng đến giao dịch và dùng nhà vệ sinh chung ở công ty, có người đã nhiễm CMV (một loại virus gây ra nhiều căn bệnh cho con người). Lan đã vô tình tiếp xúc với chất dịch của họ mà không rửa tay nên đã bị lây truyền CMV.
Không chỉ vậy, công việc bận rộn khiến sức khỏe của Lan suy yếu, luôn cảm thấy mệt mỏi. Và đây chính là tác nhân tạo điều kiện cho virus CMV qua nhau thai tiếp cận đứa con trong bụng Lan. Khi mới chào đời, cu Bin vẫn bình thường khỏe mạnh. Nhưng khi cu Bin lớn hơn, Lan phát hiện con có biểu hiện chậm nghe nói.