Gửi các bà mẹ đang cho con bú,
Này nhé. Tôi chỉ nói vấn đề mà mọi người đang suy nghĩ thôi. Bạn nghĩ sao về việc cho con bú nơi công cộng? Nghiêm túc đấy?
Chẳng lẽ việc che chắn khi cho con bú với các chị khó khăn lắm ư?
Để tôi nói điều mà mọi người đang suy nghĩ khi nhìn thấy một người mẹ cho con bú nhé: Họ không muốn thấy quầng vú của mẹ đâu. Sự thật đấy. Tôi không có ý xúc phạm ai cả.
Cần phải nói thật rằng tôi cũng cho tất cả các con của tôi bú sữa mẹ, vì thế tôi hiểu rằng việc che chắn khi cho con bú nơi công cộng là vô cùng khó chịu. Đầu tiên, nó sẽ dễ dàng thôi nhưng khi con bạn được 6 tháng, đến độ tuổi chúng không muốn bị tấm khăn che kín mặt khi đang thưởng thức bữa ăn, lúc đó, cho con bú là một cuộc chiến.
Tôi đang từng trải qua. Tôi rất hiểu.
Tôi từng cho con bú ở những nhà hàng sang trọng, trên những bãi biển, phòng khám bệnh, ở thư viên, sân bay, các cửa hàng tạp hóa, hàng chục bãi giữ xe. Thậm chí tôi còn ngồi xuống mảnh đất có bãi cỏ nhỏ đến cho con của mình bú nữa. Nhưng tôi luôn dùng tấm khăn mỏng, hoặc ít nhất là áo khoác để che đi núm vú đang trần trụi lúc bọn trẻ đang bú.
Nó có phải là chuyện quá lớn lao không?
Tôi hoàn toàn hiểu được tầm quan trọng của việc cho con bú mẹ, truyền bá nhận thức rằng chúng ta chỉ đang cho con mình ăn uống mà thôi bởi điều tối quan trọng cho sự phát triển của một đứa trẻ. Vì thế, tôi hoàn toàn có thể hiểu được bạn.
Nhưng hãy ngừng việc giả định rằng bạn đang chiến đấu với một sự kì thị ở một thế kỉ hiện đại như thế này. Ngày nay, khi bạn chia sẻ với ai đó rằng bạn cho con bú sữa mẹ, bạn sẽ chỉ nhận được lời khen ngợi, khen ngợi và khen ngợi mà thôi. Nhưng ngày xưa, thời điểm những công ty sữa công thức đẩy chiến dịch tẩy chay nguồn sữa mẹ để tăng doanh số bán hàng, hầu hết phụ nữ sau sinh đều không cho con bú sữa mẹ cả.
Ngày nay mọi thứ hoàn toàn khác rồi.
Kì thị người mẹ cho con bú là một điều quá ư là phi lý.
Nhưng sự thật là tôi không muốn nhìn thấy khuôn ngực trần của bạn đâu. Tôi không muốn chồng mình thấy, và cũng chẳng muốn cậu con trai bé nhỏ của tôi trông thấy.
Tôi không có ý phân biệt giới tính. Bạn hiểu đấy, một khuôn ngực trần dù ở nền văn hóa nào đi nữa cũng là một hình ảnh dụng tục (xin lỗi nhưng đó là sự thật). Và ít nhất, trong quan điểm của riêng tôi, dù con con đang say sưa bên bầu vú mẹ đi nữa thì khu vực đó vẫn đang trần trụi mà.
Vâng, ngực bạn rất đẹp. Vâng, bạn đang cho con bú. Vâng, trông nó rất tự nhiên.
Nhưng bạn biết gì không?
Có lẽ chỉ riêng tôi. Chỉ riêng tôi là ngu dốt. Chỉ riêng tôi đang cố chứng minh điều mình nói là đúng, nhưng tôi vẫn không hiểu được tại sao. Chúng ta làm mẹ theo cách riêng của mình và tôi thích điều đó. Đối với tôi, trừ khi bạn là chị em gái của tôi, mẹ hay bạn bè tôi, chứ tôi chẳng muốn nhìn thấy khuôn ngực trần của bạn đâu. Tôi rất tiếc khi phải nói điều đó.
Thôi thì bạn cứ tiếp tục đi.
Hãy cứ cho con bú ở công viên, siêu thị, nhà thờ (tôi đã từng chứng kiến). Hãy cho con bú đến tận khi con 4 tuổi.
Nhưng đừng ghét tôi bởi tôi không muốn nhìn thấy bầu ngực trần trụi của bạn đâu.
Trân trọng!
(Theo afamily/Nguồn: PS)