Gặp nhau trong những cuộc tập huấn dành cho các tình nguyện viên mà cô dâu là giáo viên, còn chú rể là một trong những người hoạt động rất tích cực.
Chú rể cảm phục không chỉ vì nghị lực và ý chí của cô dâu mà cả bởi nụ cười tự tin, tâm hồn trong sáng của cô dâu, cho dù chiếc xe lăn, người bạn từ thủa tấm bé của cô khiến không ít người nhụt chí.
Cô dâu, ấn tượng với sự thật thà, chân thành, bao dung của một người đàn ông có trái tim nhân hậu.
Cả hai người đã vượt qua rất nhiều rào cản, khó khăn của hai bên gia đình để đến được với nhau, cùng hướng tới một niềm hạnh phúc.
Cô dâu – Nguyễn Lan Anh, người xứ Bắc, mang trong mình căn bệnh xương thủy tinh. Vượt qua tuổi thơ mà thời gian ở bệnh viện luôn nhiều hơn ở nhà, Lan Anh đã bước qua cánh cổng trường đại học và giờ đây là một trong những thành viên hoạt động rất tích cực trong việc bảo vệ quyền lợi của người khuyết tật.
Chú rể – Văn Sinh, người miền Trung, 12 tuổi đã biết kiếm sống, tự tin bước vào đời với tấm bằng cử nhân trong tay. Thế nhưng số phận không hề mỉm cười khi một tai nạn khiến anh phải nằm viện cả năm trời. Sức khoẻ tương đối hồi phục nhưng chân thì đi lại không được như xưa. Gắng gượng làm ăn nhưng cơn bão Xangsane năm 2006 đi qua Đã Nẵng đã cướp đi sản toàn bộ sản nghiệp do anh dày công xây dựng.
Đám cưới của họ, không chỉ riêng đối với cộng đồng người khuyết tật, như một lời động viên mọi người có thêm niềm tin tích cực vào một ngày mai tươi sáng. Và hạnh phúc, trong suy nghĩ của họ, đơn giản là sự sẻ chia, là sự chung tay hướng tới tương lai, cùng mang lại cho nhau nụ cười, niềm vui bất chấp những mất mát mà số phận đã trót đeo đẳng họ bấy lâu nay.