Đó là câu chuyện của bà mẹ đơn thân tuổi 21 nhưng những sóng gió trải qua thì dường như là vô tận. Chấp nhận mang tiếng chửa hoang để sinh con, khi nỗi buồn đã 1 phần nguôi ngoai thì bố đứa trẻ dường như vẫn không chịu buông tha mẹ con cô…
N.D.T, sinh năm 1995, ở Hà Nội từng có mối tình ngọt ngào. Khi trót lỡ có bầu thì bố đứa trẻ bảo “con trai thì nuôi con gái thì phải bỏ” và thế Thu nói rằng đứa trẻ trong bụng là con gái rồi… chia tay. Một mình với hành trình mang trong mình giọt máu của mình, bố đứa trẻ ruồng rẫy 2 mẹ con từ đó. Được 3 hôm anh chàng này lại ngon ngọt dụ dỗ Thu phá thai nhưng lúc này cô gái tuy nhỏ tuổi nhưng mặc kệ, lúc này với cô là để tâm chuẩn bị hành trình làm mẹ đơn thân.
Đến khi mang bầu 4 tháng gia đình Thu thương con gái cũng khuyên nên phá, 1 phần cũng vì áp lực và định kiến xã hội nữa khi gia đình cô còn có 1 cậu em trai bị tự kỷ. Và thế là chỉ còn cách là Thu trốn đi để giữ sự sống cho con gái yêu của mình cũng như tránh ảnh hưởng đến gia đình. Khi đó gia đình làm gay gắt hơn bắt Thu về bỏ thai nếu không sẽ từ bỏ Thu, nhưng bản năng của người mẹ khiến cho Thu bất chấp mọi thức. Vừa làm công ty vừa bán hàng online kiếm thêm thu nhập để chuẩn bị đẻ, Thu mang bầu, nuôi con cùng mồ hôi và nước mắt.
Rồi bố mẹ thương con, nuốt nước mắt vào trong mà “trời không chịu đất thì đất phải chịu trời” đón Thu về chăm sóc khi gần đến tháng cuối thai kỳ, hết cuộc chiến với gia đình Thu lại chiến đấu với những lời gièm pha của thiên hạ với cái tiếng là chửa hoang. Thiên hạ họ nói rằng không biết con của ai nên họ không cho cưới. Họ cười nhạo bố mẹ Thu không biết cách dạy con để con ra nông nỗi này. Cha đứa trẻ từ chối quyền làm cha khi đứa trẻ là con gái. Nhưng còn nước còn tát bố mẹ Thu cũng đã muối mặt nói chuyện với trên danh nghĩa là ông bà nội của đứa trẻ nhưng nhận được câu trả lời: “Con trai tôi sắp lấy vợ rồi. Gia đình mang trầu cau dạm ngõ rồi, đang chờ ngày cưới thôi”. Bởi thế, gia đình Thu không nói gì thêm.
“Ngày đi đẻ tưởng như là ngày giỗ của mình luôn. Đầu con em cao, âm đạo lại hẹp không đẻ được phải mổ, xong bị băng huyết mất gần 200ml máu mà bác sĩ không hề biết. Cái chết đã cách mình chỉ 1 sợi chỉ thôi. Thế nhưng ông trời thương mình, thương con không muốn nó không có cả bố lẫn mẹ nên để mình được sống chăm sóc con. Lúc cấp cứu mình chỉ nghĩ mình chưa nhìn thấy con, chết ai sẽ nuôi con và cứ thế có động lực bắt mình phải sống sót”, Thu nghẹn ngào kể ngày đi đẻ.
Ngày 14/12/2015 thiên thần của mẹ cất tiếng khóc chào đời. Con gái ơi, vậy là con đã bắt đầu cuộc sống ở thế giới này, sự che chở bảo bọc của mẹ sẽ không được như khi con nằm trong bụng mẹ nữa, con sẽ lớn khôn sẽ học, sẽ biết được nhiều điều hơn. Ở xã hội này con phải tự học cách bảo vệ bản thân mình, ngã thì phải tự đứng lên. Thiên hạ có nói gì đi nữa con phải nhớ rằng cuộc sống của con do con làm chủ họ không sống thay con nên đừng bao giờ quan tâm đến nhé. Đường đời còn dài lắm mẹ sẽ bên con khi mẹ còn có thể con yêu à. Cố lên, con mãi là tình yêu duy nhất của mẹ. Con thiệt thòi hơn so với các bạn khác, nhưng mẹ sẽ bù đắp cho con tất cả không có cha, nhưng con có những người mẹ tuyệt vời 1 gia đình yêu thương con rất nhiều. Gái của mẹ sẽ mạnh mẽ như mẹ vậy. Chặng đường phía trước còn rất dài, rồi sẽ có những câu hỏi ngây ngô của con dành cho Mẹ, Mẹ đã chuẩn bị tất cả tâm lý từ khi con vẫn còn trong bụng. Con được sống nhìn thấy mặt trời là 1 sự may mắn lớn rồi, mong rằng con gái sẽ hiểu được rằng Mẹ làm như vậy vì mẹ yêu con rất nhiều. – Dòng tâm sự đầy xúc động Thu viết cho con ngày chào đời.
Đẻ con được 1 tháng thì bố mẹ áp lực trước lời gièm pha của hàng xóm láng giềng mà nặng lời nên Thu lại ôm con ra ngoài sống cho nhẹ. Đúng lúc đó thì bố đứa trẻ lại xuất hiện và làm phiền cuộc sống của Thu. “Anh ta bảo sẽ nhận con nhưng sẽ không nhận mẹ. Anh ta sẽ cho mình 200 triệu để nuôi con đến 2 tuổi rồi anh ta sẽ mang con về nuôi. Anh ta liên tục làm phiền đến cuộc sống của mình như thế. Còn mình vẫn tiếp tục hành trình hàng ngày gửi con, đi làm quán ăn từ 4 giờ chiều đến 3 giờ sáng để mỗi ngày có được 100 ngàn và bán hàng online để kiếm thêm tiền bỉm sữa cho con. Khó khăn cũng nhiều nhưng thật may cũng có nhiều người thương giúp đỡ. Bố mẹ đến lúc này vẫn thương con thương cháu nên bảo Thu về. Mình lại gửi con đi lớp rồi ở nhà làm nem chua bán kiếm thêm thu nhập”, Thu kể về những tháng ngày cô đã vượt qua một cách phi thường như vậy.
Theo lời Thu chia sẻ, ngày Thu sinh con ra, gia đình bên đó cũng không hề hỏi thăm, cũng không có một đồng chu cấp nào. Thế nhưng, giờ đây khi con 1 tuổi thì người đàn ông từ chối quyền làm cha, người vừa ngọt nhạt, vừa dọa nạt Thu phá thai ngày nào lại quay lại đòi quyền nuôi con. Anh ta nhắn tin hỏi Thu “sao chưa lấy chồng” và đòi được nuôi đứa trẻ. Chuyện nực cười này đôi lúc lại như nhát dao cứa vào tim bà mẹ đơn thân trẻ.
“Có kẻ đã để quên tinh trùng trong người em khiến em được nhận thiên chức làm mẹ khi 21 tuổi. Nhưng éo le thay kẻ đó không dám nhận nó chỉ vì con em là con gái. 5 lần 7 lượt anh ta dọa nạt bắt em bỏ đi giọt máu của mình khi con chỉ 3 tuần. Anh ta nói con trai thì để nuôi còn gái thì phá đi. Em cương quyết không bỏ, tình cảm mẫu tử đã gắn kết em và con không thể tách rời, mẹ đơn thân hay nói cách khác mẹ thiên hạ dành cho em là CHỬA HOANG. Em chấp nhận hết tất cả kể cả bố mẹ em từ em nếu em không bỏ cái thai em vẫn cương quyết giữ lại vì em biết con của em không có tội, chỉ là nó đầu thai nhầm chỗ.
Em đã sống thật tốt để con em khỏe mạnh được chào đời như những đứa trẻ khác. Được nhìn thấy mặt trời, được khóc được cười được mẹ nâng niu chở che. Vâng từ ngày con em 3 tuần nó đã phải sống cuộc đời khuyết khuyết cha, cho đến ngày hôm nay 1 tay em nuôi con thì anh ta đòi lại con em và hỏi sao em không đi lấy chồng. Em thật sự đã cố gắng kiềm chế cơn tức giận ấy, em tức đến run người. Cuộc sống của em rất hạnh phúc em chỉ mong đừng có kẻ làm đảo lộn cuộc sống này. Thà con em không có bố, còn với kẻ không có tư cách làm bố thì đừng bao giờ đòi quyền làm bố”.
Dòng tâm sự cay đắng về kẻ làm cha đòi tước đi quyền sống của con nhưng lại đòi nuôi con khi đứa trẻ.
Đối với Thu dù đôi lúc sự làm phiền của cha đứa trẻ, người mà cô cay đắng gọi là “kẻ bỏ quên tinh trùng, thì thời gian còn lại với Thu những tháng ngày đau khổ đã lùi lại phía sau rồi. “Hiện tại mức thu nhập của mình cũng chỉ khoảng 3 triệu, đủ để nuôi con và dựa một phần vào bố mẹ. Nhưng cuộc sống luôn cho người ta những động lực để tiếp tục sống. Có những lúc bế tắc đớn đau cùng cực nhưng mình chưa bao giờ nghĩ đến cái chết vì mình biết mình phải sinh con ra và chăm con nên người, bố mẹ mình đó cũng chưa báo hiếu được ngày nào. Bởi thế, điều mong muốn lớn nhất của mình bây giờ là chỉ mong mình và con được khỏe mạnh không bị những đắng cay từ quá khứ nào trỗi dậy khi bị bố đứa trẻ làm phiền. Mình sẽ sống vui vẻ và hạnh phúc vì con và cũng vì chính mình”, Thu nói bằng đôi mắt kiên cường đầy nghị lực và không ngừng ánh lên niềm hy vọng.
Quá khứ đã qua khi đôi lúc bị làm phiền bằng những dòng tin nhắn, bằng những lời hứa hẹn quay về sống chung rồi ra Tết cưới… nhưng Thu hiểu hạnh phúc của cô chính là đứa con gái nhỏ đáng yêu. Những lời hứa hão và khổ đau đã lùi lại phía sau rồi…